QUẢ TRỨNG BỊ LẠC – TRUYỆN HAY CHO BÉ
Một buổi sáng mùa xuân, bác Cú vừa tỉnh giấc trên cành cây cao.
Bác vươn vai sảng khoái tận hưởng không khí mát lành của buổi sáng sớm rồi ngắm nhìn cảnh vật xung quanh.
Bỗng, bác Cú nhìn thấy một quả trứng rất to ở dưới đất.
“Ôi, quả trứng của ai thế nhỉ?”
Bác Cú thắc mắc, rồi sà xuống quan sát kĩ quả trứng.
Nhìn khắp xung quanh, bác Cú chẳng nhìn thấy ai cả.
Bác Cú liền thông báo khắp khu rừng để tìm chủ nhân của quả trứng.
Không lâu sau, Dơi tới gặp bác Cú:
“Bác Cú ơi, cho tôi xin lại quả trứng nhé. Quả trứng đó là của tôi đấy.”
Bác Cú lắc đầu nguầy nguậy:
“Cô Dơi ơi, đấy không phải là quả trứng của cô đâu, vì loài dơi đẻ con chứ đâu có đẻ trứng.”
Bị bác Cú lật tẩy, Dơi xấu hổ đi về.
“Bác Cú ơi, quả trứng là của tôi đấy.” – Cá Sấu tới và nói.
Bác Cú vội lên tiếng:
“Ấy ấy, khoan đã nào.
Cá Sấu đúng là đẻ trứng thật, nhưng cô đẻ vào mùa hè cơ mà.
Còn bây giờ là mùa xuân.
Đây chắc chắn không phải trứng của cô rồi.”
Cá Sấu vừa ra về thì Ếch tới:
“Như bác biết đấy, họ nhà ếch chúng tôi đẻ trứng.
Vậy thì đây chính là trứng của tôi rồi.”
Ếch tự tin nhận.
Bác Cú liền đáp:
“Ồ không, trứng của loài ếch rất nhỏ, làm sao to như quả trứng này được.”
Cáo chạy tới, vội vã nói:
“Ối bác Cú ơi, quả trứng này chính là bữa tối nay của tôi đấy.
Tôi đang chuẩn bị bữa tối thì có việc phải ra ngoài.
Vậy mà khi trở về, tôi không thấy quả trứng đâu cả.
Bác cho tôi xin lại quả trứng nhé.”
Bác Cú thừa biết Cáo nổi tiếng gian xảo và tham lam nên thẳng thừng đáp:
“Thôi thôi anh Cáo ơi, đây chắc chắn không phải là trứng của anh đâu.
Mời anh về cho!”
Bao nhiêu loài đến nhận trứng, nhưng vẫn không thể tìm được chủ nhân đích thực của quả trứng.
Bác Cú đau đầu lắm.
“Phải làm sao bây giờ đây?”
Bác Cú đăm chiêu suy nghĩ.
Bỗng có tiếng bước chân bình bịch chạy tới, thì ra là Đà Điểu.
Đà Điểu vẻ mặt hớt hải, chạy một mạch tới ôm lấy quả trứng:
“Ôi con tôi, mẹ đi tìm con mãi.”
Bác Cú thấy vậy liền hỏi:
“Làm sao chị đảm bảo đó chắc chắn là con chị?”
Đà Điểu chưa kịp trình bày thì đúng lúc đó vỏ trứng nứt dần ra, xuất hiện một chú Đà Điểu con giống y hệt Đà Điểu mẹ.
Bác Cú vui mừng:
“Ôi, là bé Đà Điểu con. Thật đáng yêu!”
Hai mẹ con Đà Điểu âu yếm nhau, vui mừng khôn xiết.
Đà Điểu xúc động cảm ơn bác Cú:
“Cảm ơn bác Cú đã bảo vệ con tôi!
Ơn này tôi sẽ luôn ghi nhớ.”
Các loài vật đều vui mừng khi thấy Đà Điểu con đã tìm được mẹ.
Chỉ có Cáo là hậm hực vì đã mất một bữa tối ngon lành, nó đành phải ôm bụng đói đi ngủ.